Cậu bé sẽ nhận được tiền huê hồng khi bán được sách. Trên sân khấu, anh là một trong những diễn viên kịch hàng đầu ở Mỹ, còn ngoài đời lại là một chàng trai vui nhộn. Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng.
Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?. Rồi Rogers nói thêm: Dĩ nhiên các bạn sẽ thắc mắc làm thế nào mà tôi đun nóng Đại Tây Dương lên đến 212 độ Fahrenheit được. Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt.
Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc: Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Nhưng tôi không chắc là tôi có trả lời câu hỏi của ngài một cách hoàn hảo hay không
Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Ban kiểm tra có nhiệm vụ báo kịp thời với bạn rằng Stop or Zap (Dừng hoặc Tiếp đi!). Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!.
Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác. Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng.
• Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Carl Sandburg, một nhà văn xuất sắc từng đoạt giải Pulitzer Prize cho quá trình nghiên cứu về trào Lincoln, đã bộc bạch sự khâm phục và ngưỡng mộ của mình đối với Kennedy: Đây chính là phong cách của cựu tổng thống Lincoln!. Kết quả thống kê: có 91 lần từ Bạn biết không được phát ra! Có nghĩa trong một phút anh bạn ở Washington nói you know đến bốn lần rưỡi.
Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ.
Mỗi khi Williams có mặt là phòng xử án sôi động và nóng hẳn lên. Cũng cùng một đề tài nhưng với cách hỏi sau thì người khách của bạn buộc phải suy tư nhiều hơn, câu trả lời của họ sẽ không đơn giản là Không hay Có. Và tốt nhất là hãy tránh những cách nói lóng có vẻ hứng thú với bạn nhưng lại không phổ biến với mọi người.
Nếu đây là một chương trình trò chuyện hay phỏng vấn không thường, không có luật nào trên khắp nước Mỹ buộc bạn phải trả lời mọi câu hỏi. Bạn biết cựu phó tổng thống Al Gore chứ? Một gương mặt sắt thép thường thấy trên ti vi, một người hay bị phê bình là quá ư nghiêm khắc. Nhưng trong tòa án là một bối cảnh đặc biết, ở đó các luật sư không muốn sự ngạc nhiên.
Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không…. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có rất nhiều người sai lầm khi nói về những đề tài mà họ không hoàn toàn thấu đáo. Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!.