Năm 1915 ông đã bắt đầu nói về chữ think tự do của ông, thấy cái gì đúng, có lợi, dựa trên cơ sở chung là con người thì ông làm màkhông sợ bất cứ áp lực nào, kể cả dư luận báo chí. Tom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown. Ông sẽ ngủ giấc ngủ mãi mãi ở đó, bên cạnh ngôi mộ của cháu nội đầu tiên của ông, con trai đầu của Tom và Olive.
Đó có lẽ là một nhận định chuyên nghiệp. Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường. Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp.
Đợt suy thoái hậu chiến bắt đầu. Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy. Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên.
Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company. nhiên đến theo cách tương ứng mà thôi. Nước Mỹ rơi vào cuộc khủng
Những người bạn Mỹ của ngài trên đất nước vĩ đại này sẽ ca tụng ngài. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13. Đây là thế hệ đầu tiên được đào tạo chuyên về máy tính điện tử.
Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM. Giờ đây, Tom đòi đổi cả lòng tự hào và tự trọng của ông thì Watson sẽ tỏ ra như thế nào đây? Nó được Tho- mas Watson Sr.
Đó là mô hình trường đào tạo của công ty, hồ bơi và sân tennis cho nhân viên, những bữa ăn nóng. Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi 9, Nhật đầu hàng Mỹ trên chiến hạm Missouri sau khi nước Nhật bị ném bom nguyên tử vào ngày 6.
Năm 1913, một năm trước khi Watson rời khỏi NCR của Patterson, Watson có dịp rao giảng một trong những công thức nổi tiếng của mình. Làm thế nào để luôn giữ tinh thần đổi mới cho bất cứ ai? L. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài.
Rời Addison, Tommy vào học trường thương mại Miller ở thị trấn Elmira, thuộc thành phố Painted Post, cũng không quá xa nhà. Vả lại, khách hàng của IBM, cho đến tận hôm nay, phần lớn là các doanh nghiệp, ngân hàng, chính phủ chứkhông phải là những cá nhân mua lẻ. Nhưng đang học nửa chừng thì ông thôi học để lên thành phố tìm việc.
quân Đồng minh để chặn bước tiến và xóa bỏ chủ nghĩa phát-xít. Trong 15 năm lãnh đạo của mình, như Time đã nhận định, Tom đã biến IBM từ một công ty trung bình trở thành công ty lớn thứ 12 trên thế giới, từ thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau.