- Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu. Ngày mai hắn sẽ đến đó nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên và sở hữu nó.
- Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được. Sáng hôm sau, Nott - hiệp sĩ áo đen, thức dậy trong tâm trạng khá chán nản. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:
Sid đứng yên lặng suy nghĩ. Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng:
Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó. Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn.
- Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng. Có thể anh sẽ gặp may thì sao! Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả.
Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước. May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được.
Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Lời nguyền của ngươi nói rằng bất cứ ai nhổ nó lên sẽ phải chết trong vòng ba ngày, nhưng nếu Merlin nhổ nó thì ông ta sẽ không chết.
Thật ra, Sid cũng cảm thấy rất rõ cái khả năng hiếm hoi của mình khi chàng chọn vị trí ngẫu nhiên này. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa.
Trong chiêm bao, chàng mơ thấy cảnh một cây bốn là nảy mầm từ mảnh đất từ mảnh đất nhỏ chàng vừa tạo dựng. - Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này.