“Thưa Hoàng đế đáng kính, hỡi toàn thể công nhân thành phố Rome yêu quý, tôi rất hân hạnh được thông báo với các bạn rằng, cổng gỗ sẽ bị loại bỏ - tương lai sẽ thuộc về những chiếc cửa MCXLLLV”. Khi đó, bạn sẽ có thể nhắc lại trật tự các quân bài từ đầu đến cuối và từ cuối lên đầu. Người như vậy được gọi là diễn viên nhào lộn vì “acro” nghĩa là cao.
Việc học lấy một nghề trong hệ thống trường đại học hay trường phổ thông tư cũng tương tự. Tất nhiên chúng ta sẽ gật đầu và cố gắng tưởng tượng những gì anh ta nói. Và họ làm điều này thông qua diễn xuất.
Rồi chúng ta lại rời ngày 19 đến ngày 23. Ở đó, chúng ta có toàn quyền lựa chọn cách học cho mình. Tuy nhiên, liệu chúng ta có thể nhớ được những thứ không có gì tương đồng hay liên quan đến những thứ chúng ta biết hay không?
Sự kỳ diệu này diễn ra trên cả mức độ cá nhân và công việc. Nếu bạn không để ý tới vị trí bạn đã đỗ xe thì hãy cố gắng nhớ xem trong lúc đang lái xe bạn đã nghĩ gì! Rất có thể bạn đã muốn đỗ xe ở nơi gần một vị trí cụ thể nào đó nhưng bạn đã phải thất vọng vì bãi đỗ xe này không còn chỗ. Không có mối liên hệ nào cả.
Hiện tượng này có thể xảy ra với tất cả chúng ta. (Ban đầu việc này chỉ tốn của bạn nhiều nhất là 10 phút thôi. Những người này bao gồm đại diện của các cơ quan nhỏ cũng như lớn nhhất.
Như chúng ta đã đề cập, việc chọn các đồ vật theo thứ tự bạn nhìn thấy rất quan trọng. Công việc đầu tiên của chúng ta là trả đĩa phim DVD đã thuê. Thực tế ở phần lớn các trường phổ thông, học sinh được phép chọn môn học yêu thích.
Chẳng hạn, số 747 gợi ta nhớ đến chiếc Boeing 747. Con bé đã nhớ tên và còn gọi “Boris”. Bạn nên nhớ có thể lần sau bạn sẽ bị giảm bớt sự cố gắng và thích ghi chép trên một tờ giấy hay trong cuốn sổ hơn.
“Vậy, ngài có thích London không, Bill? Phải, tôi cũng không tài nào tìm được một quán cà phê bình thường mở cửa sau 8 giờ tối ở đây nhưng có một cửa hàng Starbucks ở quảng trường Leicester, Bill à, còn một quán nữa ở Scotland. Toscanini đã chỉ huy toàn bộ bản nhạc mà không cần đến sự hỗ trợ của bản phối tổng phổ. Bạn có cảm thấy thoải mái với bộ đồ mình đang mặc (py-ja-ma, quần lót và áo phông…) không? Vậy thì hãy mặt bộ đồ đó…
Ngài làm việc ở đâu vậy, Bill? À, tôi biết rằng ngài là chủ tịch một công ty máy tính. Thứ hai, bạn cảm thấy nhất thiết phải cất nó ở một nơi nào đó phát ra tiếng rơi “tõm”. Nếu chúng ta cố nhồi nhét thông tin vào, một lượng thông tin sẽ “tràn” ra ngoài.
Chúng cũng có thể nhớ tên người đã ghi bàn thắng trong một trận đấu cụ thể nào đó. Gali cầm tiền và lại gần người chơi đàn lúc này đang tập trung vào công việc của mình. Đến lúc này chúng ta có thể bỏ cái nắp ra khỏi bình mà không sợ con bọ chét nhảy ra ngoài.