Nhiều nhà ngôn ngữ học cho tôi biết vốn từ vựng mà một người trung bình sử dụng là khoảng 2,000 đến 10,000 từ. Anh đến văn phòng lúc 8 giờ rồi ngồi làm cùng một công việc mà anh làm từ suốt hai chục năm nay. Chính vì thế mà, nếu bạn muốn có một lối ứng xử lâu dài, bạn cần hiểu và sử dụng phương pháp gọi là định thời biểu cho việc củng cố một thói quen.
Bây giờ chúng ta giải trí một chút với 7 ngày thử thách. Nếu một huấn luyện viên la to "Tuyệt vời!" ngay khi đội bóng của ông vừa có một cú banh đẹp, lời khen ngợi này có ảnh hưởng lớn hơn rất nhiều so với việc ông chờ cho xong trận đấu mới khen ngợi. Bạn đã có một niềm mong đợi nào - một mục đích bạn đang thực sự theo đuổi - thế mà mục đích ấy không thành sự, vì thế đây là lúc phải thay đổi niềm mong đợi của bạn cho phù hợp hơn với hoàn cảnh và có hành động để đạt ngay mục tiêu mới.
Thông thường chúng ta chọn làm điều gì mà chúng ta tin là ít đau khổ hơn. Bạn có thể nói, "Thực là quá sức phung phí!" nhưng nó cũng là một kinh nghiệm phong phú nếu chúng ta nhìn nó trên phương diện phát triển kinh doanh hay kinh tế. Bây giờ bạn lấy chữ thập đó, bẻ gãy bốn đầu thành chữ thập vặn, rồi đem đối chiếu nó với chữ "Đức quốc xã".
Tôi nhận thấy nơi Tony một người thầy vĩ đại trong cuộc chơi đời sống. Họ tránh mọi quan hệ tiếp xúc. nếu bạn không thích cảm giác bạn đang có về bản thân, hãy thay đổi.
Chương này đã chỉ cho bạn hiểu rõ rằng, quan niệm của bạn về sướng và khổ chính là cái dệt nên mọi khía cạnh của đời bạn và bạn có khả năng để thay đổi những quan niệm đó và nhờ vậy, thay đổi các hành động và định mệnh của bạn. Thái độ lực bất tòng tâm này phải được phá vỡ bằng cách chấp nhận niềm tin rằng mỗi cá nhân chúng ta có thể tạo sự thay đổi và trong thực tế, mọi phong trào đổi mới lớn đều được thực hiện bởi những cá nhân có ý chí dấn thân. Tìm cách phủ nhận cảm xúc của bạn thì không phải là giải pháp.
Chúng ta thấy rõ nơi con người mình có một sức mạnh cần được chúng ta đánh thức. Hãy tỏ ra thông minh: chi tiêu ít hơn là số tiền bạn kiếm được và bạn sẽ duy trì được của cải của mình. Nếu có khi nào bạn lớn tiếng la rầy con cái, có thể một người nào đó yêu thương bạn đi ngang qua sẽ nhắc nhở bạn, "Ông không nhớ đã viết lòng cảm thông là số một trong danh sách của ông à?
Hoặc chúng ta mua một cuốn sách mà chúng ta nghĩ sẽ có ảnh hưởng rất lớn cho cuộc đời chúng ta, nhưng chúng ta chần chờ chưa đọc vì còn phải dành thời giờ để đọc thư, hay chạy ngoài đường, hay xem tin tức trên TV. Vì dụ, nếu giám đốc của bạn la rầy bạn và bạn cứ nghĩ đi nghĩ lại chuyện ấy suốt cả ngày, liên tục nghĩ đến việc bạn bị chửi mắng, thì bạn sẽ càng cảm thấy tệ hại hơn mãi. Chúng ta không muốn cảm thấy vui vẻ trong chốc lát.
Trong khi ấy, tận trong đáy lòng họ vẫn nung nấu ý tưởng là sự việc quá ghê sợ, là người khác lợi dụng họ, hay họ làm mọi cái đều đúng mà sao sự việc cứ luôn luôn đi ngược lại ý muốn của họ. "Điều quan trọng nhất bà Collins dạy cháu là xã hội có thể dự báo, nhưng chỉ có cá nhân cháu sẽ xác định số phận cho mình!" * Tôi phải tin tưởng những gì để cảm thấy theo cách mà tôi đang cảm thấy?
Anh hỏi, "Làm cách nào tôi có thể sử dụng điều này để trốn thoát? Và ngay lập tức anh đã có câu trả lời. Tôi viết cuốn sách này để đánh thức sức mạnh vô biên của quyết định và để công bố quyền tồn tại của sức mạnh vô biên, sức sống rạng ngời và niềm vui sống mà bạn có. Chúng ta thấy rõ nơi con người mình có một sức mạnh cần được chúng ta đánh thức.
Hãy nhớ rằng, quyết định thực sự là quyết định được đo lường bởi việc bạn có một hành động mới. Chúng ta lấy một ví dụ, Giả sử những giá trị cao cả nhất của một người phụ nữ là chăm sóc gia đình và cống hiến và bà đã quyết định trở thành luật sư vì bà có lần gặp một luật sư đã thực sự gây ấn tượng cho bà qua việc người này có một đời sống cao cả và giúp đỡ người khác. May mắn thay, trước khi tự tử, anh suy xét lại những chọn lựa của mình và đã quyết định đi kiểm tra sức khoẻ tại một bệnh viện tâm thần.