Sexclips

Cô vợ thích khỏa thân và những gã may mắn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Chị út là người bạn học lớp một với tôi.

    Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.

    Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Ai dẫn đi đâu thì tôi đi… Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi.

    Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng. Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi.

    Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó. Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì. Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm.

    - Tôi rất mừng vì điều ấy. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.

    Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó. Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả.

    Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa. Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.

    Mà phần lớn vì bạn mất tự do. Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn. Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý.

    Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia. Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap