Hầu hết mọi người không nhận thức được rằng cơ thể nói bằng một thứ ngôn ngữ riêng; những lời nói dối của bạn sẽ được nhận diện bằng thứ ngôn ngữ đó, sự thật có thể luôn được quan sát âm thầm. Cậu nghĩ sao khi mà cậu xoay xở việc đó được lâu đến vậy? Tôi hy vọng cậu không nghĩ tôi là một gã đại ngốc. Kết quả sẽ thực sự đáng ngạc nhiên.
Nếu bạn không mắc phải sai sót nào thì người đang nói chuyện với bạn sẽ thừa nhận, cả ở cấp độ có ý thức và vô thức, rằng bạn rất chân thành. “Tôi không biết liệu có phải anh đang nói dối không. Đó là vì chúng ta lạnh lùng và dửng dưng.
” Lời nói của kiểu người như thế đem lại sự thoải mái cho người đối diện chứ không phải để tự bảo vệ mình. Khi bị kết tội, kẻ nói dối sẽ vẫn tỏ ra vô cảm, giống như một sinh viên bị giáo viên chủ nhiệm khiển trách. Bí quyết nằm trong việc học cách trì hoãn những quyền lợi của bạn.
Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ. ” Bằng cách nói: “Tôi biết anh sẽ nói dối tôi,” bạn khẳng định hai điều: người đó có lỗi và bạn biết lỗi đó là gì. “Tôi biết rằng anh nghĩ anh chưa sẵn sàng cho tôi biết sự thật.
Có vô vàn những trường hợp bị đột quỵ ngay trên đường phố đông đúc nhưng mọi người vẫn thản nhiên đi qua. Nếu người đó thật sự lẫn lộn trước những lời quy kết hoặc hàng loạt câu hỏi, bàn tay sẽ xoay ngửa lên như thể muốn nói: “Cho tôi thêm thông tin; tôi thật sự không hiểu” hoặc “Tôi chẳng có gì để giấu giếm cả. Câu hỏi được đặt ra là: Liệu bạn có muốn thắng không? Nói ví von, bạn sẽ không bao giờ trở thành kẻ ngốc nghếch một lần nữa.
Và anh biết rằng tôi không có thời gian để ngồi đây với anh cả ngày. Giọng nói hoặc cơ thể run: Bàn tay người đó có thể hơi run. Ngược lại, khi chúng ta nghĩ một vấn đề chỉ là tạm thời, duy nhất và không quan trọng, nó không làm chúng ta lo lắng thái quá.
Câu hỏi: “Gần đây có nghe được chuyện đồn thổi gì hay ho không?” Sự hờ hững của bạn sẽ khiến người đó mất tự tin. Chúng ta cần làm sáng tỏ và chúng ta có thể bắt đầu từ anh.
Khi anh nhận ra đây là một quyết định đúng, anh sẽ nói cho tôi biết sự thật. Kịch bản B: Bạn hỏi người bồi bàn liệu trong món rau trộn có chất MSG, một chất phụ gia khiến một số người dị ứng hay không và anh ta bảo không có. Khi anh nhận ra đây là một quyết định đúng, anh sẽ nói cho tôi biết sự thật.
Trước tiên, đừng phản ứng lại ngay. Khi đó bạn nói: “ồ, được thôi, nếu không có ai ở cơ quan cậu thích phim ấy, thì tớ đoán có thể bộ phim chẳng hay ho gì. Cố gắng tỏ ra ngạc nhiên, cô ta hỏi chuyện gì xảy ra.
Manh mối 25 – Câu hỏi và lời tuyên bố phát âm không giống nhau Câu hỏi mẫu: “Nếu ông giải quyết vụ này, ông sẽ làm thế nào?” Câu nói kỳ diệu này mở ra cửa thoát cho cuộc trò chuyện. Lưu ý rằng phương trình thay đổi trong hai kịch bản này.