Nghe lại! Nghe lại! Nghe lại! Lặp lại thói quen Chúc một ngày tốt lành trong não của bạn với những các khác nhau như. Vì vậy, Jan không có ý định phô trương với tất cả chúng ta về phong cách điềm tĩnh và tự tin của cô ấy. Khi một người chỉ xưng tên qua điện thoại và bạn không biết cô ấy là ai, hãy nói với vẻ hết sức hồ hởi, Ồ, mình biết hai (nói tên cô ấy); tên họ của bạn là gì nhỉ?
Họ không quan tâm liệu chúng ta có thể trả hóa đơn viện phí của mình hay không. Khi dự tiệc, phần lớn mọi người sẽ chắc chắn là ghế của một vị khách không quá cứng hoặc nắng chiếu thẳng từ cửa sổ sẽ không làm lóa mát anh ấy. Sớm muộn gì họ cũng sẽ chuyển chủ đề mà.
Ngay cả khi cô ấy cảm thấy bạn quan trọng hơn là người gọi cho cô ấy và đặt lại chiếc điện thoại vào nơi cũ, thì cô ấy vẫn bị tổn hại. Tấm danh thiếp đó, khi nó đập ngay vào mắt bạn, là sự mở đầu khác cho một câu chuyện thú vị - hoặc một câu chuyện mà ít nhất họ cảm thấy thú vị. Chẳng hạn, bạn, Sara và một số người khác đang ngồi quây quần trong phòng khách của một ai đó.
Hãy đối diện với sự việc. Đạp hết tốc độ, tôi liên tục quay lại để xem anh ta đã bám sát đến đâu. Nếu bạn nghĩ ai đó thích tên theo chức danh, hãy đặt cho anh ta một cái tên hiệu để tâng bốc anh ta.
Nếu cùng một dòng tiêu đề được gửi đi gửi lại và mặc định sẵn, hãy giữ nguyên như vậy. Tuy nhiên, nếu nó không tạo cảm giác quen thuộc thoải mái, bạn sẽ không cảm thấy tự nhiên khi mặc nó. Hãy đến chào anh ấy đi! Trước khi tôi có thể ngăn cản cô ấy, cô ấy đã đi thẳng tới bàn Tony.
Thật thảm hại nếu một số người dễ dao động, không nhạy cảm phàn nàn về người bạn đời với bạn bè của mình. Chà, tôi đã vô tình chạm đúng chủ đề mà anh ta yêu thích. Điều khó hiểu: Tại sao kỹ năng này giống như sự vuốt ve kích thích trước khi giao hợp?
Bạn coi những kỷ niệm đó là sự kiện trọng đại, nhưng những người quen của bạn thì không. Lần đầu tiên tôi hỏi cô ấy sống ở đâu, cô ấy đã trả lời, 82 và Park. Bỗng nhiên, tôi nghe tiếng trẻ con khóc, nhưng tiếng khóc đó phát ra từ đâu nhỉ? Tôi nhìn xung quanh, nhưng chẳng có đứa trẻ nào trong nhà hàng cả.
Một vài sinh viên trong nhóm nghiên cứu của tôi đã nói với tôi là họ cảm thấy sợ hãi khi gặp gỡ và chào hỏi mọi người trong một sự kiện chuyên ngành cấp cao hoặc một sự kiện xã hội. Sau khi đọc xong thư của cô ấy (CC cho Danielle) tôi nhìn xuống dòng cuối thư và nhận ra cô ấy đã quên xóa bài thơ dán của Danielle người có lẽ lúc dó đang đọc lá thư cô ấy gửi. Họ đối xử với tôi tốt hơn theo cách ấy.
Tôi đã nói với bạn đủ để bạn có thể trả lời câu hỏi: Vũ khí bí mật của Walter là gì? Bạn đã hiểu. Tôi nhìn vào chiếc điện thoại đầy vẻ ngạc nhiên và thán phục sau khi anh ta cúp máy. Họ gọi đó là sự bộc lộ cảm xúc.
Dù đó là một nơi nghỉ dưỡng, ngôi nhà thứ hai, nhà hàng sang trọng, hay một người giúp việc, hãy phán đoán cảm xúc của họ khi họ biết được điều gì đó trong cuộc sống đầy may mắn của bạn mà có lẽ họ sẽ không bao giờ có được dù chỉ một phần. Vài ngày sau, tôi làm đổ chiếc giá đỡ quần áo rất cao và bình thường trở lại. Ông hoặc bà Chuẩn mực sẽ cố gắng giữ thể diện của người gọi bằng cách nói có vẻ không mặn mà lắm, Peter, tất nhiên rồi.