Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Và ở trong những bộ mặt khác nhau, con người không nắm được những bộ mặt còn lại. Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.
lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn… Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.
Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm. Tôi yêu và thương bác tôi.
Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người. Những sự giận cá chém thớt này có lẽ họ không nhận thức được. Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện.
Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy. Bạn là con dơi không phải chim không phải thú mà lại là cả hai? Không chắc, quanh bạn còn nhiều phe hơn thế. Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.
Nếu sớm hủy hoại là có tội với sức sáng tạo của mình. Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.
Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.
Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Hôm nay lại bị cấm túc thế này.
Nhưng như thế chưa đủ. Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí. Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm.
Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn. Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.