Cụ liễu với tư cách là một sử gia đường đường chính chính bỗng nhiên lại tán đồng đốt sách cổ, thậm chí phải đốt sạch trên toàn thế giới. Trong nhà chỉ có hai cô giúp việc. Nghe nói một giám đốc xí nghiệp nhỏ nọ là cao thủ trong giao tế.
Xin anh chớ lập tức từ chối, nên lập tức nhận tiền đối phương gửi mua hàng và tỏ ra sẵn sàng tìm hàng đó, nếu có nhất định mua mang về cho đối phương. Chỉ với một câu nói này đã làm cho họ thoải mái. cảnh mới chứ không có lý do gì yêu cầu hoàn cảnh phải thích ứng với con người.
Đối với hạng người này thì phải giới thiệu kiến thức pháp luật để cho họ biết nội dung pháp luật liên quan đến hành vi của họ như thế nào và hành vi đó có hậu quả pháp luật như thế nào. Làm thế nào dùng lời nói khéo léo khiên cho đôi phương hứng thú? Vương Cát đành phải thân hành đi mời.
Qủa nhiên Tuyên Đế hết sức phấn khởi bèn giữ Cung Toại ở lại trong triều, phong cho quan chức rất quan trọng mà lại rất nhàn hạ. Điều quan trọng nhất là không nên tùy tiện tâng bốc người ta, có người không ăn món nay. Đàm Tự Đồng vội nói: “ Vậy bây giờ chúng ta hãy quyết định hành động như thế nào, tôi sẽ tâu lên hoàng thượng ngay".
Khi anh cảm thấy đối phương oai nghiêm sinh ra sợ hãi thì nên nghĩ rằng họ và anh có một điểm chung: lột da đi thì mọi người đều như nhau tự nhiên sẽ không còn cảm giác sợ hãi nữa. Một số chim ăn cá mỏ dài rộng. Nếu nghe được câu chuyện ly kỳ thì rất phấn khởi.
Ông nói: “sao không cởi nốt mãng bào ra cho mát mẻ hơn Quan huyện lại cởi cả mãng bào ra. Công lơn như thế há không đáng được ăn kim đào hay sao?” Yến Tử nói : “ Liều chết cứu chủ, công lớn như núi thái Sơn, đáng được ăn một quả đào. “Phủng” người khác là biện pháp mà xưa nay gọi là đề cao lẫn nhau.
Khi được người ta tôn kính thì phải che giấu sự thông minh của mình. Đàm Đạo Tế xuất sư đánh địch, lương thực sắp cạn. Nhưng hiềm tại tôi mới chỉ cầm vật này mà thôi, cùng lắm thì tôi trả lại cho ông, thế thôi.
Ví dụ như đưa tổng giám đốc, phó tổng giám: đốc làm cố vấn cao cấp thì không ai có thể chê trách được. Đánh cờ có thắng có bại, ta cho là việc nhỏ, không liên quan đại cục, kỳ thực đó là sai lầm lớn nhất bởi vì anh đã làm cho ngươi ta mất thể diện về mặt trí lực. Nghe nói có một anh chàng óc đất, chốn non cùng núi tận một hôm đi ra đường gặp mưa, vừa may anh ta cầm trong tay một chiếc gậy và một mảnh vải.
Thị trưởng Washington cao hứng mời người hầu một cốc rượu và nói: "Lần sau đến Bắc Kinh sẽ trở lại đây Làm khách của qúy phạn điếm". Nếu như cả hai người từng ở trường đại học Bắc Kinh, từng biết các thầy như Chí Ma, Thích Chi, Sự Hồng Minh, Lâm Cầm Nam. Đó là một biện pháp (dùng khi anh cảm thấy đối thủ đe dọa anh.
Cậu Tám nghe xong không nhịn cười được, thì ra cậu Bảy mặt rỗ chằng rỗ chịt. Thuộc hạ là Vương tiên sinh xin theo ông về Tràng An, nói rằng: "Tôi sẽ có ích cho ông". Thanh Đảo Hạnh Nam tiên sinh đã sử dụng tâm lý này của con người.