Tuy nhiên, theo tài liệu của William Rodgers (Think: A Biography of the Watsons and IBM, 1969) thì Watson làm công việc Vào lúc này, thay vì cắt giảm nhân lực như nhiều nơi khác, Watson làm điều ngược lại là tuyển thêm nhân viên bán hàng, để thực hiện mục tiêu bán thêm nhiều máy lập bảng, máy tính đục thẻ. Tuy nhiên, hoài bão về một tổ chức vinh quang của ông, từ trước đó hai thập niên, cho biết những cách tân của ông là ước muốn tự nhiên.
Flint cứu vãn nó bằng cách mua công ty máy đếm Tabulating Machine, ở bang Washington của nhà phát minh Herman Hollerith, và sát nhập tất cả lại. Ông là một nhà diễn thuyết đôi khi tùy hứng và nói dài lê thê. Với Watson, tiên phong không đơn thuần là để giữ ưu thế cạnh tranh mà là để thúc đẩy sự tiến bộ của khoa học và xã hội, là vì văn minh xã hội như ông đã giải thích trong thư về
Nghiên cứu 25 huyền thoại doanh nhân thế giới cho thấy, dù có quá nhiều sự khác biệt nhưng họ đều có chung một tư tưởng chủ đạo: Kinh doanh là phụng sự xã hội. Jeffle kể rằng ông nội của mình là một kỹ sư lắp đặt máy IBM tại Philippin vào thời Watson. Tuy nhiên, công nhân của ông những người lớn thì sẽ ăn những suất ăn giống nhau, bơi chung hồ bơi và ở trong những căn phòng giống nhau.
Ông liệt kê tất cả trong số họ là 42 người kể cả những cựu như các nhà lý thuyết trước đó. Bằng cách đó, các kỹ sư thấy mình hữu ích hơn, giúp ích khách hàng nhiều hơn.
Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn. Ngày nay, du khách có thể thăm nông trại được bảo tồn như một kỷ niệm về thời thơ ấu của Watson, phía đông Campell của New York. nhất, nói chính xác hơn, là những yếu tố khiến họ trở nên vĩ đại, trở thành những doanh nhân huyền thoại.
Kỹ sư trẻ đầy nhiệt huyết này làm việc dưới tầng hầm nhà mình. Đây là lúc có hai sự kiện quan trọng diễn ra trong đời ông. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần.
Sau đó, chi phí tăng lên gấp ba lần như vậy, tức 9% chi tiêu. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. cả nữ và nam đạt chỉ tiêu kinh doanh cao nhất ngay tại thánh địa IBM Country và Homestead, ở Endicott.
Ở tuổi 82, Watson có thể thấy mình trong gương với những nếp nhăn và các thớ thịt trễ xuống. Họ có một con trai và năm con gái Hãy suy nghĩ là nỗi ám ảnh của ông.
Người Mỹ ăn mừng đại lễ một ngàn năm mới bằng cách nhớ lại Watson và tôn vinh ông. Đết lượt Watson yêu cầu Tom suy nghĩ về điều đó. Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn.
Ngay lập tức, điều này trở thành chủ đề nóng bỏng trên báo chí và giới chuyên môn. Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. IBM sẽ trở lại vì tinh thần khôi phục đã trở thành giá trị bất biến của doanh nghiệp này.