Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu. Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King! Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp.
Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ.
Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu. Mọi người đều thích thú khi nói chuyện với Bob, và ngay cả những đối thủ của Bob cũng rất tôn trọng ông. Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình.
Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi. Tôi lên sân khấu và nói trong vòng nửa tiếng. Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người.
Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây. Như câu chuyện về buổi tường thuật trực tiếp trận cầu giữa hai đội bóng Dolphins và Bills là một thí dụ.
Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người. Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn.
Chớ nên e dè và căng thẳng quá. Có thể họ không giỏi hùng biện trước đám đông, hay không giỏi diễn thuyết trong một vài trường hợp, nhưng họ cũng có một trình độ ăn nói nhất định thì mới có thể đạt được một vị trí đáng kể. Bạn biết cựu phó tổng thống Al Gore chứ? Một gương mặt sắt thép thường thấy trên ti vi, một người hay bị phê bình là quá ư nghiêm khắc.
Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Thời gian là tiền bạc. Khủng khiếp là, ba đứa chúng tôi được cử ra làm đại diện ban tang lễ bởi cầm đầu trong cuộc vận động quyên góp vì Moppo.
Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Cuối cùng, vào buổi lễ quan trọng ấy, tôi quyết định nói về cha tôi. Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng.
Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa. Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa. Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ: