Bạn là người duy nhất quyết định mình “xứng đáng” hay “không xứng đáng”. Tôi đã kiểm tra và thấy thiết bị “đôi giầy” đó rất tốt, nên tôi đã tham gia kinh doanh. đặn theo dõi và điều chỉnh bảng cân đối này mỗi quý.
Nếu tôi phải nêu ra lý do hàng đầu khiến đa số mọi người không phát huy hết tiềm năng tài chính của họ, thì đó là: phần lớn trong số họ là những người không biết đón nhận. Làm như vậy là bạn thẳng thừng phủ nhận niềm vui và cảm giác dễ chịu đến từ hành động cho đi của họ. Thế là vợ tôi đi hỏi xin cha.
Đây có thể là một trong những thời điểm quan trọng trong cuộc sống của bạn. Bạn đừng để mình bị đánh lừa, đó chính là do kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn tác động đấy! Theo tôi, ai cũng có thể xây dựng một mô hình hay tổ chức một công việc kinh doanh riêng, dù là toàn thời gian hay bán thời gian.
Hãy có một ống tiết kiệm ở nhà bạn và bỏ tiền vào đó hàng ngày, có thể là 10 đô-la, 5 đô-la, 1 đô-la, thậm chí Phần lớn chúng ta bị sa lầy vào “cái tôi” của mình, đòi hỏi mọi thứ phải xoay quanh cái tôi, tôi và chỉ tôi thôi đó. Bạn có thể quan sát cách suy nghĩ đó và xem xét đúng với thực chất của nó.
Nếu những nạn nhân không đổ lỗi thì bạn sẽ thấy họ là người hay bao biện hoặc lý giải tình huống của mình bằng những lời như: “Với tôi, tiền không phải là thực sự quan trọng”. Nếu bạn bền chí tiếp tục tiến lên bất chấp sự không thoải mái, nhất định bạn sẽ đạt được mục tiêu của mình. Người giàu sống trong thế giới của sự sung túc, còn người nghèo sống trong thế giới của các giới hạn.
Đúng thế, lau sàn nhà và rửa chén đĩa. Ngược lại, vì người nghèo chú tâm vào những khó khăn trong mọi thứ, họ nhìn đâu cũng thấy trở ngại. chạy, nhưng bây giờ anh quyết định tập chạy mỗi ngày.
Và vì họ không biết đón nhận, nên họ không nhận được gì. Trong Phần II, chúng ta sẽ xem xét sự khác nhau trong cách nghĩ giữa người giàu, người trung lưu và người nghèo. Như việc luôn tồn tại những con đường chắc chắn sẽ dẫn bạn leo đến đỉnh Everest, bao giờ cũng có những phương thức và chiến lược hữu hiệu giúp bạn có thu nhập cao, đạt được tự do tài chính và tạo ra của cải một cách nhanh nhất.
Vậy làm sao bạn biết rằng bạn biết một điều gì đó? Đơn giản thôi. Tôi nhấn mạnh điều này, bởi người lãnh đạo có thu nhập cao hơn rất nhiều lần so với những người đi theo họ. Tôi đoán điều anh nói đã tác động đến họ vì ngay hôm sau, anh gọi lại và đăng ký thêm ba suất học.
Natalie chi tiêu nhiều đến mức cô không thể thanh toán cho những nhu cầu thiết yếu nhất. Dù bạn đang vay mượn hay chỉ kiếm ra vài đô-la mỗi tháng, bạn vẫn phải quản lý số tiền ấy, bởi vì ở đây không chỉ có nguyên tắc của thế giới “vật chất”, mà còn có cả những nguyên tắc tinh thần. Hoặc nếu không có cách nào để tham gia một câu lạc bộ cao cấp, hãy đến uống trà hay cà phê ở khách sạn hạng nhất trong thành phố của bạn.
Bây giờ tôi đã có 18 nguồn thu nhập thụ động và tôi không cần VIỆC LÀM nữa. Đây chính là những gì mà chúng ta sẽ thực hiện trong cuốn sách này, việc chúng tôi làm với hàng nghìn người mỗi năm, với cấp độ sâu hơn và mức độ bền vững hơn tại các khóa học Tư Duy Triệu Phú. Ai mà biết được, có thể đó là một câu hỏi khó tìm lời giải theo kiểu “con gà hay quả trứng có trước”: Bởi quá túng quẫn nên họ căm ghét người giàu, hay do oán giận người giàu nên họ túng quẫn? Theo tôi thì chẳng mấy ai quan tâm điều đó.