Nhưng ngay tối hôm đáng ghi nhớ đó, tôi được dự thính một buổi diễn thuyết về nghệ thuật dẫn dụ người và tôi hiểu rằng có rầy anh Emile cũng vô ích, chỉ làm cho anh ấy giận oán tôi và không muốn hầu việc giúp tôi nữa. Còn ông Paderewsky, một nhạc sĩ dương cầm nổi danh, rất được lòng người bếp da đen hầu ông trong toa xe lửa riêng của ông. Ai không đồng ý với mày thì mày có giọng cứng cỏi với người ta.
Thứ nhì: ông thành thật chú ý tới khán giả. Đó, muốn có hạnh phúc trong gia đình thì quy tắc thứ tư là: Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta. Nếu lúc đó, lại trả tiền nhà, ông còn nhất định dọn đi thì tôi cam đoan với ông tôi sẽ xin tuân ý ông.
Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn. Ông thấy liền những lợi của một thái độ như vậy: nói chuyện với người khác thấy vui hơn, ý kiến của ông được người khác công nhận ngay, và khi ông lầm lỗi thì không hối hận nhiều nữa; những đối thủ của ông chịu bỏ quan niệm của họ để theo quan niệm của ông. Rồi thì thợ đình công mượn chổi, leng, xe bò, quét tước chung quanh xưởng, lượm giấy vụn, tàn thuốc, tàn quẹt trên đất.
Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi. Chưa bao giờ người ta thấy hạnh phúc thiêng liêng trong gia đình chói lọi rực rỡ như vậy. Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu.
Mới rồi, sau một tiệc rượu, chủ nhà mời tôi đánh bài. điều kiện là ông bầu phải báo trước cho công chúng hay rằng va vì bị cảm mạo, nên không được tốt giọng như thường ngày. Phải làm cho sự thực linh động, có thú vị, và kích thích người ta nữa mới được.
Và mọi sự được vừa ý thiệt. Viên thu thuế thì lạnh lùng, ngạo nghễ và cố chấp. Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước.
Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Nó mơ mộng muốn thành một danh ca. Cô làm tôi hoàn toàn thất vọng.
Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?".
Anh là người hầu bàn khéo nhất tỉnh Nữu Ước này. Vì quyết tâm tỏ tài, ông ra công gọt giũa bài thuyết pháp của ông còn tỉ mỉ hơn văn sĩ Flaubert nữa. Họ leo lên mái nhà chung quanh, dùng hơi cay và trong hơn một tiếng đồng hồ, cả một khu mỹ lệ nhất của Nữu Ước vang lên tiếng súng và tiếng "lạch tạch" của liên thinh.
Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Tôi muốn hỏi ý kiến anh. Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng.