Lúc đó giả sử bạn không phải là người được mời, mà là người mời. Hãy nói ngôn ngữ của họ. Điều đó nghe có vẻ không bình thường bởi vì người đang nghe bạn nói hiêu được sự kết hợp giữa hai ý kiến.
Bạn nói, Chào em, anh là… Nhưng khi bạn chưa nói hết câu, cô ấy nhìn bạn một cách thờ ơ, khịt mũi và quay đi. Những người có duyên nói chuyện hiểu rõ cách nói chuyện, giống như âm nhạc, có những nhịp điệu khác nhau. Sự hiểu biết của người thanh niên hai mươi sáu tuổi làm tôi ngạc nhiên bởi sự thật rõ ràng: Đôi môi có thể nói dối trong khi đang nói, nhưng đôi môi nói sự thật khi người ta nghĩ không ai nhìn mình.
Bất kể khi nào bạn khen ngợi ai, hãy suy nghĩ về lời khen đó trước. Gabriella, thật tuyệt khi được nói chuyện với bạn. Câu thần chú của tôi là: Hãy lén vào muộn và trốn ra sớm.
Leil ạ, em hãy kết hợp thế này nhé, những đồ nhậu miễn phí và đôi ba cốc bia là khó có thể cưỡng lại được. Tôi đã từng gặp một cô lễ tân làm việc tại một hãng luật trong một buổi chiêu đãi ở Los Angeles với sự tham dự những ngôi sao nổi tiếng Tom Hanks, Harrison Ford và Eddie Murphy. Bạn sẽ thấy nghe có vẻ ít kể về bản thân hơn và vì vậy nó trở nên dễ mến hơn.
Khi cuộc trò chuyện có xu hướng ít dần, nếu bạn không liên quan đến cuộc trò chuyện ấy, hãy mỉm cười mím môi lại. Chắc chắn như vậy, đó là ý kiến hay nhưng chỉ ở mức bình thường thôi. Chẳng hạn, bạn đang ở nhà một người bạn trong khi cô ấy đang làm một dự án quan trọng ngoài thành phố.
Chỉ có Chúa mới ngồi ở khu vực giữa sân. Trên thực tế, đó là điều hoàn toàn thú vị và hợp lý, khi bạn đang cùng nói chuyện với những người bạn theo đạo Thiên chúa. Bạn đã mời rất nhiều người thú vị.
Ông nhẹ nhàng cầm nó và giữ nó bằng hai tay, nhìn vào tấm danh thiếp cứ như thể nó được làm bằng chiếc bánh tráng mỏng manh của Nhật. Và cảm thấy tin tưởng vào chuyên môn, đó là cách làm việc của tôi trong khoảng một năm. Trong trường hợp của cô lễ tân, bạn có thể đứng lại để nói lời cảm ơn trực tiếp với cô ấy.
Họ đã mời tôi cùng tham gia vào buổi phỏng vấn bằng cách ngồi quan sát và đưa ra cảm nghĩ của mình về những người được phỏng vấn đó. Hoặc có thể, nó thực sự thể hiện được bản chất của bạn. Steve, trợ lý của anh ấy, nói, Em không biết ạ.
Thế còn Khi tôi trở lại văn phòng? Hoặc thậm chí, Khi tôi quay trở lại? Họ biết ý nghĩa hành động của họ và cách thể hiện của bạn. Cách mở đầu tốt nhất là gì? Là khi một chàng trai dành những lời tốt đẹp cho một cô gái.
Vâng, từ chẳng hạn như có mặt ở khắp mọi nơi, được dùng quá nhiều, quá nhàm chán, quá sáo rỗng. Mười phút sau, tôi lại hỏi cô ấy câu hỏi tương tự: Chị sống tại khu phố nào ở Manhattan thế? Rất phấn khởi và không quên vỗ đét một cái, cô ấy trả lời, Phía bên phải đối diện Bảo tàng nghệ thuật Metropolitan. Vào đêm mà các con gái của chúng tôi thường đi chơi hàng tháng với vài người bạn và người quen, tôi nhấc một cốc đầy rượu lên cao và, trong lúc phởn chí, tôi đã lắp bắp, Sara-shota thật là đẹp.