Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng. Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?.
Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!
Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng. Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước.
Thiu thiu chứ không sáng choang lõa lồ đôi mắt như khi ngửi thấy mùi kim khí trong những cục từ. Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần. Từ đó mẹ có nhiều biểu hiện dịu hiền hơn.
Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia. Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch. Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn.
Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Sự im lặng cũng rưa rứa. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc.
Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.
Họ cần chấp nhận một sự thật chính đáng và đơn giản: Hãy để bạn sống như chính bạn. Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách. Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.
Mà để chửi đổng và thả con lợn trong người mình ra. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh.
- Xin ông bớt mỉa mai cho. Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.