- Xin ông bớt mỉa mai cho. Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn. Cảm giác như không thể lành lại được.
Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân. Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.
Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình. Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn. Làm ơn nhanh nhanh cho.
Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả. - Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ. Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai.
Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn. Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.
Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên. Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết. Cái bướu ở lưng lồi lên.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác. Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó.
Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu. Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó. Có phải tôi nói đâu.
Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.
Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật. Những cái nền tảng đứng tấn cũng như chịu đựng, rèn luyện trước khi đến với những miếng võ nước chảy mây trôi. Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới.