Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Khi đã điều khiển phần tử vô kỷ luật nhất trong cơ thể phức tạp của ta thì ta phải tròng ngay ách vào cổ nó. Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.
Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại. Bạn thử theo đi, bạn sẽ thấy phương pháp ấy chữa được phân nửa những bệnh trong đời, nhất là bệnh ưu tư - cái bệnh khốn khổ, có thể tránh được và có thể làm cho ta mắc cỡ. Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được.
Bạn bảo: "Được, cứ cho rằng tôi chịu gắng sức để chiến đấu, rằng tôi đã suy nghĩ kỹ và hiểu kỹ những lời nhận xét có giá trị của ông, thì tôi phải bắt đầu bằng cách nào đây?". Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ. Thế nhưng hàng ngày, vì nhiều lý do, có người đã để thời giờ trôi qua một cách dễ dãi, đã vô tình phung phí vốn liếng quí báu được tạo hoá ban cho ấy, tức chuỗi thời gian đã được định sẵn cho mỗi người, là 24 giờ trong một ngày.
Nếu bạn tự thấy muốn mở rộng chương trình thì tùy ý, miễn là đừng bị cái gì bắt buộc và coi thì giờ thêm đó như là một mối lợi bất ngờ, chứ không phải là lợi tức thường xuyên, như vậy bạn có thể trở lại chương trình sáu ngày một tuần mà không có cảm tưởng rằng mình hóa nghèo hơn và thụt lùi. Bạn phải dùng thời gian đó để tạo sức khoẻ, lạc thú, tiền bạc, danh vọng và tu luyện tâm hồn. Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.
Phải học tập một cái gì đó lâu dài. Lần sau, bạn có bất bình với anh bếp vì món bò tái chín quá thì bạn bảo lý trí của bạn cứ ngồi trong phòng làm việc của nó, để bạn lại hỏi ý kiến nó. Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.
Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác. Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque.
Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều. Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải. Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.
Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. Đó là tôi mới kể tên những cuốn nên đọc trong bước đầu để tìm hiểu nghệ thuật thôi.
Nhưng có nhiều mức độ. Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy. Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.
Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường. Ở đây tôi chỉ muốn nhắc các bạn bẩm sinh không yêu văn rằng không phải chỉ có văn chương là nguồn độc nhất để hiểu biết. Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.