- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm. - Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất.
Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc. Các hiệp sĩ nhìn nhau. Nếu nhổ nó lên thì chàng sẽ chết.
Và ta tin rằng ta sẽ bằng mọi cách để tìm ra nó. - Tôi đã tìm thấy c65u vì tôi muốn tìm cậu. Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình.
Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không mỉm cười với họ. - Không một cây bốn lá nào có thể mọc ở đây được. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình.
Max và Jim từng là đôi bạn rất thân từ hồi họ còn sống ở khu phố nghèo. Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt. - Con không cần phải cảm ơn ta.
Thế là tôi chỉ việc làm lại những kiểu túi mà tôi đã xách không biết bao nhiêu lần khi còn là một thằng bé khiên đồ cho khách. Ngươi sẽ không bao giờ tìm được một cây bốn lá trong khu rừng này. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá.
Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. - Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại.
"Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Ngươi nổi tiếng là xấu xa.
Cha mẹ tôi không muốn để mọi người biết chuyện nên đã phải đổi nhà, đổi xe, đổi cả hàng xóm lẫn bạn bè và chúng ta cũng mất liên lạc từ ngày đó. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời.