Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình. Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm. Rất nhiều người quen đến thăm.
Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ! Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực. Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt.
Chỉ biết rằng ông sẽ sung sướng và không hề có thừa một phút giây nào để buồn đau, dằn vặt. Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường.
Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm. Câu chuyện có vẻ như vầy.
Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt.
Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng. Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang). có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại…
Tôi muốn thi xong được để yên. Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm.
Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng. Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới. Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào.
Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại.
Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Thà tát mình còn hơn. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.